Người đàn ông tật nguyền hát rong nuôi 3 con ăn học thành tài
Người Huế – 52 tuổi đời với 25 lần phẫu thuật lớn nhỏ để cắt bỏ những phần da thịt hoại tử do căn bệnh tắc động mạch gây nên, thế nhưng ông Trương Mãi ở thôn Bàn Môn, xã Lộc Trì (huyện Phú Lộc, Thừa Thiên – Huế) vẫn nỗ lực vượt qua số phận, nuôi được 3 người con của mình học đại học, cao đẳng bằng nghề hát rong…
Chúng tôi về thôn Bàn Môn vào một ngày đầu tháng 1-2013. Trong căn nhà nhỏ dột nát, ông Mãi thân thiện bảo: “Mấy chú thông cảm, tui không đi được, chỉ ngồi một chỗ trên giường nên cứ việc tự lấy ghế ngồi nghe”. Và, ông Mãi kể lại cuộc đời của mình… Sau khi lấy vợ, vì quá nghèo nên vợ chồng ông dắt nhau về bên dòng sông Truồi đìu hiu, lập một căn lều nhỏ. Cuộc sống gia đình khốn khó, song luôn đầy ắp tiếng cười nói khi 3 đứa trẻ lần lượt ra đời. Nhưng, khi đứa con thứ ba vừa tròn 2 tháng tuổi thì một tai họa đã ập đến.
Nước mắt rưng rưng, ông Mãi tâm sự: “Đó là năm 1992, tui bỗng nhiên thấy trong người có biểu hiện lạ nên đã lên Bệnh viện Trung ương Huế khám. Bác sĩ chẩn đoán tui mắc bệnh tắc động mạch, muốn chữa trị phải ra Hà Nội, chi phí gần cả trăm triệu đồng. Nghèo khó lấy đâu ra ngần ấy tiền nên vợ chồng tui đành dắt nhau về quê…”.
Với những cơn đau thấu tim do bệnh tắc động mạch gây nên, các ngón tay ngón chân của ông bắt đầu có dấu hiệu hoại tử buộc phải chấp nhận vào bệnh viện để phẫu thuật cưa đứt. Ban đầu là nửa bàn chân trái, tiếp đến là hai ống chân cưa lên tận đùi, cánh tay phải và những ngón tay trái cũng lần lượt bị cắt bỏ với 25 lần phẫu thuật lớn, nhỏ. Không còn chân, tay để làm việc, mọi gánh nặng trong gia đình đều dồn hết vào đôi gánh bánh canh của vợ là bà Hoàng Thị Hiếu (nay đã 51 tuổi)…
“Thương vợ nhọc nhằn vất vả mưu sinh, gom góp từng cắc để nuôi các con ăn học nên tui đã nghĩ ra cách kiếm tiền bằng việc đi hát rong…”. Giọng ông Mãi nghèn nghẹn. Ông đã vay mượn bạn bè để sắm chiếc xe lăn, bộ loa, cái micro; rồi cùng một người bạn nghèo khổ trong thôn rong ruổi khắp các chợ, từ chợ quê lên thành phố, từ Huế ra Quảng Trị rồi lại vào Đà Nẵng, cốt để kiếm tiền nuôi các con ăn học…
Không phụ công lao khó nhọc của người cha tật nguyền nỗ lực vượt qua số phận để nuôi mình ăn học, năm 2006, cậu con trai đầu Trương Quốc Văn, 25 tuổi, thi đậu một lúc 3 trường đại học (ĐH Bách Khoa TP Hồ Chí Minh, ĐH Thủy sản Nha Trang và ĐH Bách Khoa Đà Nẵng). Văn đã chọn học ngành cơ khí tại Đại học Bách Khoa Đà Nẵng để được giúp đỡ bố mẹ nhiều hơn. “Thấy 3 đứa con đều học giỏi nên vợ chồng tui chấp nhận cực khổ, vất vả để cố lo cho các con ăn học nên người. Thằng Văn ra trường cũng được 10 tháng rồi, giờ nó làm kỹ sư dưới cảng Chân Mây đó chú”, ông Mãi vui mừng tâm sự.
Đứa con thứ hai là Trương Thị Thủy Bích, 23 tuổi cũng vừa tốt nghiệp bằng đỏ trường Cao đẳng Y Dược Huế và đã vào làm y tá tại Bệnh viện Đa Khoa tỉnh Thừa Thiên – Huế vừa được khánh thành trong dịp đầu năm 2013.
Cô con út Trương Thị Bích Thủy, 21 tuổi hiện đang theo học ngành Tin học, trường Đại học Sư phạm Huế với ước mơ trở thành một cô giáo giỏi trong tương lai.
Trong căn nhà nghèo không có gì đáng giá bán thành tiền, bà Hiếu cười hiền nhìn chồng rồi trải lòng cùng chúng tôi: “Nhà tuy nghèo nhưng các con được học hành đỗ đạt là vợ chồng tui mãn nguyện lắm rồi”.
Nguồn: Lê Anh – baomoi.com