Du lịch Huế

Sống chậm với Huế

Du lịch Huế – Một buổi chiều ngồi bệt ở bãi cỏ ven bờ sông Hương với lon bia Huda cay nồng, người bạn Hà Nội đồng hành với tôi đã thốt lên: “Hình như một ngày ở Huế dài hơn ở Hà Nội”.
Tôi bật cười. Phát hiện của bạn, có lẽ cũng là cảm nhận của hầu hết du khách tới cố đô. Với Huế, sao mọi thứ dường như chậm lại.
Năm năm nay, năm nào tôi cũng xách ba lô đi Huế một lần. Nhưng “thành tích” của tôi gộp lại có lẽ chẳng bằng một chuyến đi tour. Bạch Mã, tôi chưa đi. Phá Tam Giang, tôi cũng chưa. Và biển Thuận An, tôi cũng chỉ mới ghé trong lần thứ 5 vừa rồi.
 
Không ít người bạn thắc mắc, tôi làm gì ở thành phố này trong chừng ấy thời gian, mà lần nào cũng hăm hở như lần đầu tiên.
Có gì đâu, tôi về Huế, đơn giản chỉ để sống trong không gian lúc nào cũng bình lặng như dòng Hương Giang trôi xuôi, để đi bộ ra góc đường Chu Văn An ăn một tô cơm hến mỗi sáng, tối tối nhẩn nha trái bắp nướng tẩm hành mỡ ngắm cầu Trường Tiền đổi màu, giữa tiếng ca Huế vọng lại tha thiết trên sóng nước.
hue24hỞ thành phố này chẳng bao giờ thấy ai vội vã. 8 giờ sáng, hàng quán vẫn chưa mở hết, và 9 giờ đêm đã tắt điện im lìm. Mọi người đi trên phố bất kể lúc nào cũng thong thả như đi dạo.
Và mỗi khi có đèn đỏ, dù đường vắng tanh họ vẫn dừng lại nghiêm chỉnh. Tôi lý giải điều đó theo cách của riêng mình: Các con đường ở đây quá nên thơ và trong sạch, đi xe máy, dù chậm vẫn thật phí. Bởi thế, nếu chẳng mượn được xe đạp, tôi vẫn thường chọn cách đi bộ.
hue24hNhà bạn ở gần sân Tự Do, nên hai con đường tôi đi “mòn chân” nhất là Chu Văn An, dẫn xuống Đập Đá và Lê Lợi, dẫn đến cầu Trường Tiền.
Đường Chu Văn An ngắn, nhưng tựa như một góc phố Paris thu nhỏ pha lẫn phố Hội, với những tiệm ăn Tây xinh xinh treo đèn lồng đỏ. Và trước cửa quán, bao giờ cũng có một anh vệ sĩ đẹp trai cùng một cô gái áo dài đỏ thêu rồng phượng, tươi cười đón khách.
hue24hĐường Lê Lợi song song sông Hương, rải rác những tiệm đồ lưu niệm với cơ man đèn lồng. Chẳng bao giờ tôi cưỡng lại được việc ghé vào, ngắm nghía, trò chuyện dăm ba câu với người bán hàng dù chẳng mua món gì.
hue24hĐêm buông xuống, nơi đây sẽ là thiên đường của những gánh bánh ram, những xe hoa quả di động với những xiên xoài, ổi tỉa hoa phết muối ớt, những trái bắp nướng thơm lừng, bóng láng nhắc đến đã thèm.
hue24hQua cầu Trường Tiền, vỉa hè trước cửa nhà sách Phú Xuân bày la liệt những món bát đĩa, lư đồng, tiền cổ…của một anh chàng có bộ râu quai nón y hệt… Bin Laden.
Có lẽ tôi hứng thú với những món đồ cổ thì ít, mà với chủ nhân của nó thì nhiều. Ngồi giữa vỉa hè rêu phong, nụ cười hồn nhiên và chòm râu rung rung của anh dường như có chuyện gì muốn kể, câu chuyện có lẽ còn dài và xưa hơn những món đồ cũ kỹ xếp đầy xung quanh anh.
hue24hCó lần thèm chút hương đồng gió nội, tôi chạy xe máy đến cầu ngói Thanh Toàn khi huyện Hương Thủy đang vào vụ gặt. Cả con đường vàng mê mải ướp trong mùi rạ rơm thơm phức. Cây cầu ngói yên bình nằm bên dòng sông Như Ý đã cho tôi một Huế rất khác, chẳng đài các kinh kỳ mà hồn nhiên, mộc mạc.
hue24hNhững ngày ở Huế, luôn trôi qua thật chậm. Vội vã ở một xứ xở dịu êm và trầm mặc như mảnh đất này, với tôi, có lẽ cũng là một cái tội.
hue24hhue24h

hue24h

Nguồn: thanhnien.com.vn

Show More

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button